02/08/2014 13:43 GMT+7
(Thethaovanhoa.vn) - Không có Angel Di Maria, không biết Real Madrid sẽ đi tới đâu trong mùa giải trước cho dù đã có bộ ba Ronaldo - Benzema - Bale. Không có Di Maria, không biết Argentina sẽ tiến được bao xa ở World Cup 2014 dù có Lionel Messi.
1. Nhưng nếu như công trạng của Di Maria được CĐV Argentina tán dương nhiệt liệt dù không vô địch World Cup thì tại Madrid, anh có thể sắp ra đi bất chấp cú đúp Cúp nhà Vua và Champions League.
Trên thực tế, giá trị của Di Maria đã bị đánh giá thấp từ thời Jose Mourinho. Anh có một mùa 2012-13 hết sức thất vọng và đã trên bờ vực bị thanh lý, nhưng rồi Carlo Ancelotti quyết định giữ lại. Ancelotti thậm chí còn thích dùng Di Maria hơn Gareth Bale, và khi Bale bị chấn thương, Di Maria đá ở vị trí của Bale.
Di Maria, cùng với Ronaldo, Benzema và Bale, lập nên bộ tứ tấn công lợi hại nhất trong vài năm trở lại đây của Real, với 3 tiền đạo ghi bàn ở con số hàng chục, còn Di Maria là vua kiến tạo của La Liga và Champions League. Sở hữu thế mạnh tốc độ, bộ tứ ấy càn lướt khi có bóng trong những tình huống chuyển giao từ thủ sang công và mang đến rất nhiều bàn thắng. Nhưng không chỉ thế, Di Maria còn tỏ ra là một chân chuyền lợi hại khi Real chơi ép sân thông thường, kiến tạo nhiều bàn thắng cho Benzema hơn bất kỳ ai.
Và sau những gì Di Maria đã thể hiện, tưởng như một bản hợp đồng mới sẽ được Real sốt sắng chìa ra để anh ký. Thay vào đó, Toni Kroos và James Rodriguez lần lượt được đưa về với tổng trị giá chuyển nhượng hơn 100 triệu euro, và sau đó cuộc đàm phán gia hạn của Di Maria mới được khởi động, như thể Di Maria là dự bị vậy.
2. Việc đó là hoàn toàn cố ý, Real lấy hai tân binh kia để gây sức ép lên Di Maria, rằng anh không có quyền được vòi vĩnh nếu muốn ở lại. Quả thực khi Di Maria đòi tăng lương gấp đôi, phía Real bác bỏ thẳng thừng.
Hiện người đại diện của Di Maria đang chạy đôn chạy đáo để lo đàm phán hợp đồng cho anh với Paris Saint-Germain. Nếu vậy, đây lại là một ví dụ nữa để cho thấy Real Madrid có một thang bậc đánh giá hết sức khó hiểu về tầm quan trọng của tài năng ở CLB.
Trong quá khứ, vụ bán Claude Makelele của Real năm 2003 đã mở đầu cho một thời kỳ trắng tay của họ và là buổi bình minh của Chelsea. Arjen Robben mang tới nhiều thắng lợi đáng nhớ cho Real mùa 2007-08 và tiếp tục chơi tốt trong mùa 2008-09, nhưng sau đó vẫn bị bán khi Flo Perez trở lại ghế Chủ tịch. Mahamadou Diarra là quân bài chủ chốt của hai đội hình vô địch La Liga giai đoạn 2006 - 2008, nhưng vừa bị chấn thương là lập tức bị tước số áo để trao cho người khác (Lassana Diarra). Mesut Oezil cũng có thể coi là một ví dụ nữa, bị Real đẩy đi để lấy chỗ cho Bale dù Oezil là chí thân với Cristiano Ronaldo...
3. Có thể nói rằng Real Madrid là một trong những đội thường xuyên tự phá đội hình của mình nhất để tăng cường ngôi sao, và cũng không ngạc nhiên lắm khi hiện tượng này chủ yếu diễn ra trong thời của Perez. Nhưng ngay cả khi vừa đoạt 2 chức vô địch mà vẫn phá thì không hiểu Perez nghĩ gì.
Zinedine Zidane từng bình luận về quyết định bán Makelele, mua Beckham rằng “tại sao phải dát thêm vàng lên chiếc Bentley khi nó đã hỏng động cơ”. Sau 10 năm, Perez lại muốn phá hỏng động cơ của chiếc Bentley một lần nữa.
Nguyễn Đỉnh
Thể thao & Văn hóa
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất