24/02/2016 04:35 GMT+7
(Thethaovanhoa.vn) - Thomas Mueller không khéo léo trong khoảng hẹp, không tốc độ, không biết đi bóng. Anh chỉ đơn giản là đánh bại đối thủ.
Nhưng nước Đức yêu Mueller không phải vì bàn thắng đó, mà bởi những gì xảy ra sau trận đấu. Mueller lên truyền hình Đức, nở một nụ cười tươi rói. Trước các phóng viên xúm đen xúm đỏ, Mueller không nói gì về bóng đá và chiến thắng. “Tôi có thể nói xin chào với vài người đặc biệt được không?” anh nói trước ống kính máy quay. “Tôi muốn nói xin chào hai bà nội ngoại của tôi và ông tôi. Đã lâu quá rồi”. Anh vẫy tay về phía ống kính như thể một cậu học trò cấp một vừa thắng cuộc thi vở sạch chữ đẹp và biết ông bà mình đang rất tự hào.
Không cần phải nói, ngày hôm sau điện thoại ở làng Pähl, cách Munich 40 km, reo liên hồi. Rốt cuộc, tờ báo Đức Süddeutsche Zeitung cũng liên lạc được với bà Erna Burghart, 81 tuổi, bà ngoại Mueller. Bà nói bà đã luôn thắp nến để cầu nguyện mỗi khi Thomas chơi bóng, nhưng lần này lại quên mất, nên bà lấy làm ngạc nhiên vì cậu cháu mình lại ghi bàn. Khi được hỏi về lời chào trên truyền hình trực tiếp, bà đáp: “Thật là một thằng bé ngoan”.
“Tôi chẳng thể ngờ, tôi không nghĩ mình ghi 2 bàn nên tôi chẳng biết nói gì trong buổi phỏng vấn sau đó”, Mueller kể lại. “Tất cả xảy ra đột ngột, và tôi đã không đánh giá đúng tình huống của mình. Tôi đã trở thành một phần của gánh xiếc bóng đá chuyên nghiệp mới được một năm và chẳng có kinh nghiệm gì với truyền thông. Hai người bà của tôi lập tức bị báo chí bủa vây. Tôi chỉ không hiểu rằng họ sẽ trở thành tâm điểm của sự chú ý bởi những gì tôi nói ở Nam Phi”.
Nhưng cử chỉ của Mueller, với tất cả sự hồn nhiên của nó, giúp anh chiếm được cảm tình của người hâm mộ Đức ngay lập tức. Giữa những ồn ào, điên loạn, hào nhoáng, xa xỉ và những cái tôi lớn hơn cả vũ trụ ở một sự kiện như World Cup, vẫn có người nói “cháu chào bà” qua truyền hình. Tới tận ngày nay, sau 6 năm và một chức VĐTG, nhiều người Đức vẫn nhớ ngay đến khoảnh khắc đó khi nghĩ tới Mueller. Anh là một người thật bình thường. Ngay từ cái tên (thật ra, theo thống kê, Thomas Mueller là cái tên phổ biến nhất ở Đức, khiến nó đôi khi được dùng như một danh từ chung để chỉ những người bình thường).
Thể hình của anh cũng không đặc biệt, đôi chân lòng khòng và bộ ngực mà đồng đội cũ Bastian Schweinsteiger gọi là “ức gà”. Vợ anh cũng không phải siêu mẫu mà là một tay cưỡi ngựa nghiệp dư (“con gái vùng này”, như bà ngoại Erna tự hào nói với báo chí). Kiểu tóc của Mueller cũng là loại tầm thường nhất trong đủ các kiểu đầu trên sân cỏ thế giới ngày nay. Thêm nữa, anh chẳng có lấy một hình xăm trên cơ thể. “Chẳng có gì phải ầm ĩ”, Mueller chia sẻ. “Tôi chỉ không muốn giả vờ là một người không phải là tôi”.
Lối chơi của anh cũng vậy, rành mạch, gọn gàng, và không có chút gì thừa thãi. Khi Cristiano Ronaldo hay Lionel Messi vung vẩy đôi chân dọc sân và đi bóng qua các hàng thủ với sự tinh tế như những chú thiên nga, thì Mueller như một con đại bàng, lao thẳng vào mục tiêu, với sự chính xác và hiệu quả tuyệt đối. Không có gì lạ khi Man United khát khao anh đến thế.
Hồi tháng 8/2015, báo chí Anh rộ lên tin đồn rằng Quỷ đỏ sẽ bỏ ra 80 triệu bảng để có Mueller. Vài ngày sau, Chủ tịc Bayern, Karl-Heinz Rummenigge, xác nhận CLB đã nhận được “một đề nghị rất lớn” cho Mueller. Tháng 9, tạp chí Đức Kicker, một nguồn tin bóng đá rất nghiêm túc, nói Man United sẵn sàng bỏ 88 triệu bảng cho anh. Nếu thành sự thật, đó đã là kỷ lục thế giới mới.
Sự thông minh của Mueller trên sân bóng là điều gây choáng ngợp nhất và khiến cái giá đó không hề là quá đáng. Ở tuổi 26, anh đã giành World Cup và Champions League, Vua phá lưới World Cup 2010 và Chiếc giày Bạc 4 năm sau đó. Trong 3 mùa vừa qua ở Bundesliga (tới trước mùa này), Mueller ghi hoặc kiến tạo 79 bàn. Khi HLV Louis van Gaal còn ở Bayern, ông từng có tuyên bố nổi tiếng: “Trong mọi đội bóng của tôi, Mueller luôn đá chính”. Và rồi ông tìm cách lôi kéo anh tới Old Trafford. Nhưng Rummenigge đã nhanh chóng dặp tắt mọi hy vọng của chiến lược gia người Hà Lan: “Có một số cầu thủ không được định giá. Có điên chúng tôi mới để Mueller ra đi”.
Tuy nhiên, khó khăn với những người xem bóng đá bình thường là hiểu được trí tuệ của Mueller trên sân. “Tôi biết có những lúc tôi không đủ khéo léo”, anh nói. “Đó là một khía cạnh trong lối chơi của tôi và tôi đã nỗ lực xử lý điều đó nhiều năm, nhưng mặt khác, tôi cũng có những khoảnh khắc tỏa sáng của mình. Những cầu thủ tạo ra sự khác biệt thường là những người đi bóng rất giỏi. Một số rất tốc độ, những người khác có đôi chân khéo léo. Tôi thì không thế. Tôi không mạnh trong các tình huống một đối một. Tuy nhiên, cũng phải nói rằng về mặt kỹ thuật, tôi khéo léo hơn là định kiến về tôi”.
Mueller (trái) không có tốc độ, không có kĩ thuật siêu, chỉ biết ghi bàn
Nói cách khác, Mueller không thể đánh bại bạn nhờ kiểm soát bóng giỏi. Anh ấy không thể đánh bại bạn bằng tốc độ, và không thể đánh bại bàn bằng khả năng đi bóng. (Vậy mà) anh ấy vẫn sẽ đánh bại bạn. Và Mueller làm điều đó khá giống với cách của một huyền thoại cùng tên, Gerd Mueller. Ở thời của ông, Gerd được đặt cho biệt danh “Bóng ma trong vòng cấm địa”. Ông sẽ có mặt đúng lúc, đúng chỗ để đưa bóng vào lưới.
Thomas Mueller cũng có khả năng đó. Với những ai theo dõi kỹ anh (hoặc có thể vào được YouTube), một ví dụ sẽ là bàn thắng của tuyển Đức vào lưới Ireland ở Dublin tại vòng loại Euro 2016 năm ngoái. 12 phút nữa hết giờ và Đức đang bị dẫn 1 bàn. Các đồng đội của Mueller tổ chức tấn công bên cánh trái. Vì lý do nào đó không rõ, Mueller chạy xa ra khỏi vòng cấm địa khi Toni Kroos chọc khe cho Mesut Oezil. Chỉ khi Oezil chuyền bóng cho hậu vệ trái Jonas Hector bên cánh, Mueller mới quay lại và chạy từ tốn vào vòng cấm. Hector đi xuống sát đường biên ngang và chuyền ngược ra cho Marco Reus, người không đón được bóng.Cùng với 6 cầu thủ phòng ngự Ireland trong vòng cấm, tất cả đều xúm quanh khu vực ngay trước khung thành, Reus nhìn theo quả bóng được tạt từ chân Hector. Hóa ra, nó hạ xuống gần chấm 11 mét. Cầu thủ duy nhất đứng ở đó là Thomas Mueller. Các cầu thủ Ireland đã chơi tử thủ và chăm sóc rất kỹ Mueller cả trận, nhưng sơ sểnh vài giây, trong khu vực 16m50, với quá nhiều khoảng trống xung quanh.
Còn đáng kinh ngạc hơn, Mueller chính là người đã nghĩ ra cách gọi lối chơi vô cùng đặc biệt của anh một cách chính xác nhất. “Ich bin ein Raumdeuter”, anh nói với một tờ báo vài năm trước, nghĩa là: “Tôi là người diễn giải các khoảng trống”. “Đó quả là một cụm từ hay ho”, anh nói. “Nhưng tôi không nghĩ mình có gì đặc biệt. Mọi cầu thủ giỏi, nhất là những người chơi tấn công, đều có cảm nhận thời gian và không gian rất tốt. Đó không phải là một hiện tượng kỳ bí khác thường chỉ 1-2 người trên trái đất biết. Mọi tiền đạo đều hiểu những kỹ năng đó. Chẳng có gì mới.
Lại một sự tương đồng nữa giữa hai Mueller. Thật khó giải thích một cách logic tại sao Gerd lại nhiều lần như thế trong sự nghiệp lẫy lừng của ông đột ngột xuất hiện trước khung thành đối phương mà không bị ai kèm, dù cả thế giới biết ông là cầu thủ nguy hiểm nhất trên sân. Những người Đức nói ông có một Torriecher, một cái mũi ngửi thấy bàn thắng. Gerd không thích kiểu diễn giải này vì nó bỏ qua những nỗ lực vô tận và tỉ mỉ của ông trên sân tập (ông còn đứng cả trong khung thành để tìm hiểu các thủ môn cảm thấy ra sao), và quan trọng hơn, nỗ lực từ các đồng đội của ông. Thomas cũng thế.
“Con người luôn đi tìm lời giải thích”, Mueller nói. “Thường thì họ nghĩ đơn giản và nói đó là do may mắn hoặc một tài năng đặc biệt. Nhưng những gì thực sự xảy ra là sự tham gia của rất nhiều cầu thủ. Khi bạn di chuyển, bạn không làm điều đó vì bản thân, mà là để mở ra cánh cửa cho một đội đội. Nếu bạn xem bóng rổ, đó là yếu tố then chốt: 3 cầu thủ tạo ra khoảng trống cho một người ném bóng. Trong bóng đá, điều này thường không được đánh giá đúng”.
Mueller minh họa cho điều đó với bàn mở tỉ số của anh cho tuyển Đức trong trận thắng lịch sử 7-1 trước Brazi ở World Cup 2014. Tại sao một tiền đạo lợi hại như anh lại không có ai kèm chỉ cách khung thành vài mét trong một tình huống phạt góc? “Tôi chắc chắn mọi người xem trên truyền hình đều đặt câu hỏi tại sao Brazil không kèm anh ta?” Mueller nói. “Tất nhiên, ở tình huống cuối cùng tôi không bị ai kèm. Nhưng nếu bạn xem pha quay lại, bạn sẽ thấy rằng Miro Klose và tôi ban đầu bị kèm rất sát. Nhưng rồi chúng tôi chạy theo những hướng ngược nhau, đổi chổ cho nhau. Những người kèm chúng tôi đuổi theo, và một người trong số họ mắc kẹt bởi đám đông trước khung thành. Đó mới là những gì thực sự xảy ra”.
Với tài năng của anh, Mueller có thể thành công ở bất cứ đâu. Bayern hiện là mái nhà lý tưởng, nhưng không phải không có lúc anh nghĩ về một tương lai khác. Hồi tháng 10/2015, trong một nhận xét khá thẳng thắn, Mueller nói: “Tất nhiên, lương bổng ở Premier League rất hấp dẫn, sẽ là đạo đức giả nếu phủ nhận điều đó”.
Dù anh đi đâu, đó sẽ là một thương vụ bom tấn, và gây chấn động, vì cội rễ của anh là ở Munich. Bà anh Erna từng nói người chồng quá cố của bà, qua đời trước khi Mueller được sinh ra, đã truyền tình yêu Bayern cho đứa cháu. Anh đã tới sân Olympic cùng một người anh họ có vé cả mùa khi chưa lên 10 (thần tượng của anh là tiền đạo người Brazil Giovane Elber).
Nhưng Mueller cũng rất chuyên nghiệp và đầy khát khao. Thêm vào đó, có thể tin rằng những kỹ năng của anh giá trị với những đội bóng lớn hơn nhiều so với các cầu thủ chuyên đi bóng lắt léo. Ở bóng đá đỉnh cao ngày nay, hàng chục pha đi bóng kiểu Ronaldo có thể không đáng kể bằng một tình huống kiểu Mueller.
Trần Trọng
Theo Guardian
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất