04/07/2023 14:38 GMT+7 | Bóng đá Việt
Bóng đá Việt Nam chứng kiến nhiều danh thủ trong suốt chiều dài lịch sử, tuy nhiên bộ đôi Nguyễn Hồng Sơn và Vũ Minh Hiếu đã mang tới cảm xúc đặc biệt nhất dành cho người hâm mộ.
Trong thế hệ vàng của bóng đá Việt Nam trước đây, Hồng Sơn và Minh Hiếu chính là 2 cái tên để lại nhiều cảm xúc đặc biệt nhất dành cho người hâm mộ. Có thể nói, không ai có thể phủ nhận tài năng của bộ đôi này.
Hồng Sơn luôn là một cái tên "độc nhất vô nhị" và mang tới những dư vị khó quên dành cho mọi lứa tuổi theo dõi bóng đá. Trong khi đó, ở thời kỳ đỉnh cao của mình, Minh Hiếu không chỉ là thần tượng bóng đá nổi danh tại Việt Nam, mà còn là biểu tượng của CLB bóng đá Công An Hà Nội.
Đáng chú ý, Hồng Sơn còn là một sĩ quan Quân đội Nhân dân Việt Nam với cấp bậc Trung tá, trong khi Minh Hiếu đóng vai trò là một cảnh sát giao thông sau khi giải nghệ. Ở vị trí của mình, cả hai đều chơi theo kiểu nửa tiền vệ nửa tiền đạo. Cả hai thường xuyên chơi hộ công với khả năng kiến tạo và ghi bàn tuyệt vời.
Hồng Sơn là danh thủ có duyên với ĐT Việt Nam hơn do trong đội hình của ĐTQG luôn đầy ắp các cầu thủ của Thể Công. Có thời điểm, đội hình chính của ĐT Việt Nam chứng kiến tới 6 cầu thủ của Thể Công. Điều này giúp Hồng Sơn chơi ăn ý hơn với các đồng đội trên Tuyển và nhận được những sự hỗ trợ tốt hơn từ các vệ tinh xung quanh.
Ngược lại, con đường phát triển của Minh Hiếu là rất chông gai, đặc biệt là khi được gọi lên ĐTQG. Tài hoa như vậy nhưng do chơi cùng vị trí với Hồng Sơn nên Minh Hiếu không có nhiều "đất diễn" ở ĐT Việt Nam.
Nhiều người thậm chí phải thốt lên rằng "trời đã sinh Minh Hiếu, sao còn sinh Hồng Sơn" cũng bởi thế. Những bàn thắng đẹp được tạo ra từ cái chân vòng kiềng đã trở thành thương hiệu Minh Hiếu. Kỹ năng của Minh Hiếu còn thể hiện ở những cú đá phạt thần sầu. Đó là sự khác biệt của anh với các danh thủ khác.
Năm 1998, khi trả lời báo chí về "quyền lực đen" ở ĐT Việt Nam, Vũ Minh Hiếu đã thẳng thắn chỉ rõ đó là nhóm cầu thủ Thể Công. Do vậy, anh không nhận được sự hậu thuẫn mỗi khi lên Tuyển. Đây là điều đáng tiếc với Minh Hiếu và là điểm hạn chế của anh với Hồng Sơn, người luôn chơi tốt cả ở cấp độ CLB lẫn ĐTQG.
Trong suốt sự nghiệp thi đấu của mình, Hồng Sơn từng giành danh hiệu 2 Quả bóng Vàng Việt Nam vào các năm 1998 và 2000. Trong khi với Minh Hiếu, anh không có được vinh dự với các danh hiệu cá nhân trong suốt thời gian chơi bóng đỉnh cao.
Điều này để lại nhiều sự tiếc nuối cho những ai yêu mến nhạc trưởng tài hoa của Công An Hà Nội. Dù vậy, cái tên Minh Hiếu vẫn luôn được nhắc tới như một danh thủ hàng đầu mà bóng đá Việt Nam sản sinh ra từ trước tới nay.
Có thể nói, Hồng Sơn luôn là cái tên nhỉnh hơn Minh Hiếu khi nói về sự toàn năng. Tuy nhiên, để nói về độ quái và những kỹ năng đặc biệt thì Minh Hiếu vẫn nổi bật hơn cả. Do đó, mọi sự so sánh giữa hai danh thủ này đều chỉ là tương đối, quan trọng hơn cả là những dấu ấn đẹp mà bộ đôi này đã tạo ra trong tâm trí người hâm mộ bóng đá Việt Nam.
Trong thế hệ vàng của bóng đá Việt Nam trước đây, Hồng Sơn và Minh Hiếu chính là 2 cái tên để lại nhiều cảm xúc đặc biệt nhất dành cho người hâm mộ. Có thể nói, không ai có thể phủ nhận tài năng của bộ đôi này.
Hồng Sơn luôn là một cái tên "độc nhất vô nhị" và mang tới những dư vị khó quên dành cho mọi lứa tuổi theo dõi bóng đá. Trong khi đó, ở thời kỳ đỉnh cao của mình, Minh Hiếu không chỉ là thần tượng bóng đá nổi danh tại Việt Nam, mà còn là biểu tượng của CLB bóng đá Công An Hà Nội.
Đáng chú ý, Hồng Sơn còn là một sĩ quan Quân đội Nhân dân Việt Nam với cấp bậc Trung tá, trong khi Minh Hiếu đóng vai trò là một cảnh sát giao thông sau khi giải nghệ. Ở vị trí của mình, cả hai đều chơi theo kiểu nửa tiền vệ nửa tiền đạo. Cả hai thường xuyên chơi hộ công với khả năng kiến tạo và ghi bàn tuyệt vời.
Hồng Sơn là danh thủ có duyên với ĐT Việt Nam hơn do trong đội hình của ĐTQG luôn đầy ắp các cầu thủ của Thể Công. Có thời điểm, đội hình chính của ĐT Việt Nam chứng kiến tới 6 cầu thủ của Thể Công. Điều này giúp Hồng Sơn chơi ăn ý hơn với các đồng đội trên Tuyển và nhận được những sự hỗ trợ tốt hơn từ các vệ tinh xung quanh.
Ngược lại, con đường phát triển của Minh Hiếu là rất chông gai, đặc biệt là khi được gọi lên ĐTQG. Tài hoa như vậy nhưng do chơi cùng vị trí với Hồng Sơn nên Minh Hiếu không có nhiều "đất diễn" ở ĐT Việt Nam.
Nhiều người thậm chí phải thốt lên rằng "trời đã sinh Minh Hiếu, sao còn sinh Hồng Sơn" cũng bởi thế. Những bàn thắng đẹp được tạo ra từ cái chân vòng kiềng đã trở thành thương hiệu Minh Hiếu. Kỹ năng của Minh Hiếu còn thể hiện ở những cú đá phạt thần sầu. Đó là sự khác biệt của anh với các danh thủ khác.
Năm 1998, khi trả lời báo chí về "quyền lực đen" ở ĐT Việt Nam, Vũ Minh Hiếu đã thẳng thắn chỉ rõ đó là nhóm cầu thủ Thể Công. Do vậy, anh không nhận được sự hậu thuẫn mỗi khi lên Tuyển. Đây là điều đáng tiếc với Minh Hiếu và là điểm hạn chế của anh với Hồng Sơn, người luôn chơi tốt cả ở cấp độ CLB lẫn ĐTQG.
Trong suốt sự nghiệp thi đấu của mình, Hồng Sơn từng giành danh hiệu 2 Quả bóng Vàng Việt Nam vào các năm 1998 và 2000. Trong khi với Minh Hiếu, anh không có được vinh dự với các danh hiệu cá nhân trong suốt thời gian chơi bóng đỉnh cao.
Điều này để lại nhiều sự tiếc nuối cho những ai yêu mến nhạc trưởng tài hoa của Công An Hà Nội. Dù vậy, cái tên Minh Hiếu vẫn luôn được nhắc tới như một danh thủ hàng đầu mà bóng đá Việt Nam sản sinh ra từ trước tới nay.
Có thể nói, Hồng Sơn luôn là cái tên nhỉnh hơn Minh Hiếu khi nói về sự toàn năng. Tuy nhiên, để nói về độ quái và những kỹ năng đặc biệt thì Minh Hiếu vẫn nổi bật hơn cả. Do đó, mọi sự so sánh giữa hai danh thủ này đều chỉ là tương đối, quan trọng hơn cả là những dấu ấn đẹp mà bộ đôi này đã tạo ra trong tâm trí người hâm mộ bóng đá Việt Nam.
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất