12/06/2013 08:41 GMT+7
(Thethaovanhoa.vn) - Hạnh phúc, trở về nhà, trưởng thành, khiêm tốn hơn, cái tôi nhỏ bé đi. Đó là những gì Jose Mourinho nói trong cuộc họp báo đầu tiên của ông ở Stamford Bridge sau 6 năm xa cách. Nhưng đừng để ông đánh lừa bạn.
Mourinho đã trưởng thành hơn sau 6 năm xa cách Chelsea.
Quả thật Mourinho, ở tuổi 50, đã lặng lẽ hơn, tóc đã bạc hơn, ăn nói khôn ngoan và lịch thiệp hơn, không còn là kẻ kiêu căng ngạo mạn như chú ong bắp cày của 9 năm về trước, cuộc họp báo nổi tiếng mà ông tự gọi mình là "Người đặc biệt". Mourinho nói về sự ổn định, lâu dài, về những cầu thủ trẻ, về tầm nhìn của Chelsea.
Chelsea và Mou đã trưởng thành hơn
Ông thậm chí còn nói sự tiến bộ trong mùa giải tái ngộ của ông, chứ không phải danh hiệu hay mục tiêu tối thượng, chiếc Cúp Champions League, mới là điều quan trọng, và là đủ để làm hài lòng khẩu vị khó khăn của ngài Chủ tịch mắc chứng luôn khát danh hiệu Roman Abramovich.
"Nếu chúng tôi không làm được (chức vô địch), nhưng cho thấy sự tiến bộ, cho thấy chúng tôi đã đi đúng hướng, thì tôi nghĩ phải nhận xét điều đó một cách đúng đắn", Mourinho nói. "Đó sẽ là một phần của tiến trình, vì chúng ta đang nói về những cậu bé với 10 năm nữa để chơi bóng. Nếu chúng tôi không vô địch ở mùa đầu tiên, tôi chờ đợi sẽ là mùa thứ hai, nên tôi không nghĩ có vấn đề gì với mục tiêu ngắn hạn".
Tức là, ít ra Mourinho tin rằng ông sẽ ở lại cho tới mùa thứ hai, bất chấp những gì xảy ra trong mùa tới. Nhiều điều đã thay đổi kể từ năm 2004. Xét cho cùng, không ai tắm hai lần trên một dòng sông. Chelsea đã biết đủ mùi vị vô địch. Mourinho đã trải đủ đắng cay ngọt bùi khắp châu Âu. Không chỉ Mourinho đã trưởng thành hơn, chính Chelsea cũng đã trưởng thành hơn, để bắt đầu một dự án mới, một thử thách mới cho cả hai.
Về phần Mourinho, dù ông khẳng định đây là công việc trong mơ, nhiều người vẫn nghĩ cuộc hội ngộ chỉ là một cuộc hôn nhân gượng ép, kiểu như kết hôn để nhập quốc tịch. Mou có thể đã thất vọng vì không được Manchester City mời, và còn thất vọng hơn vì thậm chí không được M.U đưa vào danh sách cân nhắc. Chelsea thì đã thất vọng vì không mời được Pep Guardiola.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Mourinho là HLV giỏi nhất mà Abramovich từng sa thải. Chelsea là CLB tốt nhất mà Mourinho từng bỏ đi. Cả hai có lẽ đều hối tiếc về quá khứ, thế nên mới có màn kịch gương vỡ lại lành. Nếu như lần trước, Mourinho là người đặc biệt, thì lần này, tất cả những gì chờ ông ở Stamford Bridge đều đặc biệt với ông: CLB, các CĐV, các cầu thủ, bóng đá Anh, ngay cả báo chí, cũng nhận được những nhận xét xã giao bóng bẩy.
Mourinho vẫn là Mourinho
"Nước Anh là nơi bóng đá ra đời", ông nói. "Tính cạnh tranh là rất cao. Tôi không thích thắng những trận 6-0. Tôi không thích một giải đấu mà bạn và một đội nữa biết rằng mình sẽ vô địch với 92 điểm, 96 điểm, 100 điểm, 110 bàn, 120 bàn. Ở đó, bạn phạm những sai lầm nhỏ, bạn mất tất cả, vì đối thủ của bạn sẽ không thua. Số điểm mà Barcelona có mùa trước, khi họ về nhì, là đủ để vô địch bất cứ giải nào trên thế giới. Mùa này với Real Madrid cũng vậy, luôn là cuộc đua song mã. Bóng đá Anh thì đẩy tất cả các đội tới giới hạn, cuộc đấu gay cấn, 60, 70 trận mỗi mùa, 3 trận một tuần, giai đoạn Giáng sinh, Phục sinh, tất cả bị đẩy tới giới hạn cuối cùng, thật vô cùng hấp dẫn".
Không chỉ Mourinho yêu mến bóng đá Anh, ông cũng rất được Premier League yêu mến. Lần đầu ra mắt, ông giành 2 chức vô địch liên tiếp, ở một CLB đã không vô địch trong 50 năm. Những ai nói Mourinho chỉ đến, giành danh hiệu rồi ra đi, mà không để lại những di sản lâu bền, sẽ phải nuốt lưỡi của họ nếu như biết rằng những HLV thời thượng nhất ở Premier League hiện giờ, Brendan Rodgers, Steve Clarke và Andre Villas-Boas, cách này hay cách khác, đều đã từng là "đàn em" hoặc cấp dưới của ông. Ngay cả Sir Alex Ferguson, với ngần ấy năm làm việc ở đỉnh cao, có lẽ cũng phải ghen tị.
Lần này, Mourinho còn muốn để lại nhiều di sản hơn, không chỉ trên ghế huấn luyện. Ông nhắc tới Romelu Lukaku, Kevin De Bruyne, tiền vệ công đang được cho mượn ở Werder Bremen, và Tomas Kalas, hậu vệ mùa trước đá cho Vitesse Arnhem. Ông chứng tỏ mình không xa lạ với những người trẻ ở Stamford Bridge. Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là Edinson Cavani sẽ không đến Chelsea. Chỉ có điều, triết lý giờ đã khác.
"Bạn cần sự ổn định và bản sắc, bản sắc là rất quan trọng trong bóng đá", Mourinho nói. "Nếu Chelsea mua về rất nhiều cầu thủ, họ sẽ phải gắn bó với đội bóng, được đào tạo và tiến bộ từ từ, để tạo ra sự ổn định cần thiết. Với luật công bằng tài chính, bạn sẽ không thể thay HLV và triết lý chơi bóng xoành xoạch. Tôi cũng đã có trải nghiệm và tôi hiểu điều đó… Tôi không lo lắng nhiều về thành tích vì tôi đã có 21 chiếc cúp lớn rồi. Với tôi đây là một công việc khác, nếu tôi có tất cả các đề nghị trên thế giới bóng đá, tôi vẫn sẽ chọn công việc này".
Tất nhiên, vẫn còn lại câu hỏi khó trả lời: Liệu Abramovich có đủ kiên nhẫn để nghĩ về sự ổn định như Mourinho. Rất khó nói, ông không có mặt trong phòng họp báo. Chỉ vài trận thua ở Stamford Bridge, tình hình có thể thay đổi hoàn toàn. Liệu có ai tin Abramovich sẽ thay đổi, hay Mourinho sẽ thay đổi. Những lời tốt đẹp khi mọi chuyện chưa bắt đầu, ai cũng nói được, nhưng có lẽ trong sâu thẳm, Abramovich vẫn là Abramovich, và Mourinho vẫn luôn là Mourinho.
Trần Trọng
Thể thao & Văn hóa
Những "đệ tử" của Mourinho Có 3 HLV Premier League đã trưởng thành từ sự hướng dẫn của Mourinho. + Steve Clarke (West Brom): Mourinho đưa Clarke từ HLV đội trẻ lên làm trợ lý vào năm 2004. Clarke ở trong thành phần ban huấn luyện khi Chelsea giành 2 Premier League, Cúp FA và 2 League Cup dưới thời Mourinho. + Andre Villas-Boas (Tottenham): Đầu tiên làm trợ lý cho Mourinho ở Porto, sau đó theo ông sang Chelsea và Inter Milan. + Brendan Rodgers (Liverpool): Được Mourinho bổ nhiệm làm HLV đội trẻ tại Chelsea năm 2004, Rodgers được đưa lên làm HLV đội dự bị 2 năm sau đó và tiếp tục đảm đương vai trò này dưới thời Avram Grant và Luiz Felipe Scolari. |
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất