20/03/2014 15:00 GMT+7
(Thethaovanhoa.vn) - Không có một logic nào có thể lý giải nổi tại sao một đội bóng đang chìm trong khủng hoảng, với một ông HLV đang ngồi trên lò lửa và đối mặt với cách biệt 0-2 ở lượt đi lại có thể lội ngược dòng thần kỳ đến vậy. Chiến thắng vừa qua của Man United đã vượt khỏi mọi dự đoán của lý trí, dù là lý trí sáng suốt đến đâu chăng nữa.
Lý trí bảo rằng không thể
Đó là một trận đấu ở dưới giá treo cổ: Ban lãnh đạo Man United cho David Moyes 10 ngày để giữ ghế, và 8 tiếng trước khi trận Man United – Olympiacos diễn ra, tờ Daily Mail tiết lộ rằng Giám đốc điều hành David Gill, Chủ tịch danh dự Bobby Charlton và Sir Alex Ferguson đã đến Old Trafford để tham dự một cuộc họp kín với ông chủ Malcolm Glazer và Phó Chủ tịch Ed Woodward. Nội dung cuộc họp có lẽ là về tương lai của Moyes.
Trước đó, báo chí Anh đã mổ xẻ tất cả những vấn đề về chuyên môn của Man United, từ chuyện hàng thủ tệ ra sao, tuyến giữa thiếu sáng tạo và thậm chí không cầm nổi bóng như thế nào, đội hình xộc xệch chẳng ra chiến thuật nào, còn Wayne Rooney và Robin van Persie thì như hai kẻ xa lạ không bao giờ hiểu nhau nghĩ gì trên sân.
Kể từ sau 90 phút ra sân trọn vẹn ở trận bán kết lượt đi Cúp Liên đoàn với Sunderland, Ryan Giggs chỉ ra sân thêm đúng hai lần, 71 phút trong trận thắng Cardiff vào cuối tháng Một và 10 phút vào sân từ ghế dự bị trận gặp Crystal Palace cuối tháng Hai. Ít người dự đoán được rằng lão tướng ấy lại trở thành một trong những ngôi sao sáng nhất của trận cầu sinh tử vừa qua.
Trận thắng 3-0 trước Olympiacos vừa qua giống như một lần xoay ngược Thế giới của Man United: Khi tất cả chống lại họ, thì họ bỗng bừng sáng; khi chân đã chạm miệng vực, thì một đôi cánh bỗng mọc ra; khi “triều đại” của Moyes đang hấp hối, thì 90 phút thần kỳ vừa qua đã níu giữ sự sống.
Và bên kia lý trí
Có lẽ không một CĐV Man United nào quên được 101 giây bù giờ huyền thoại của trận chung kết Champions League năm 1999. Quỷ đỏ, bị đánh giá thấp hơn rất nhiều, đã bị Bayern phong tỏa bằng một thứ bóng đá logic và đầy lý trí trong 90 phút chính thức. Man United khi ấy chơi một thứ bóng đá ngây thơ, và báo chí châu Âu cho rằng đi đến trận chung kết đã là giới hạn của họ rồi.
Màn lội ngược dòng của Man United ở trận chung kết Champions League năm 1999 hiện vẫn là một trong những cuộc lội ngược dòng vĩ đại nhất từ trước đến nay
Nhưng Thế giới bỗng xoay ngược sau hai quả phạt góc mang về hai bàn của Teddy Sheringham và Ole Solskjaer. Trước khoảnh khắc điên rồ ấy là rất ít dấu hiệu phản kháng, trừ một quả bay người đánh đầu buộc Oliver Kahn phải cứu thua của Ole Solskjaer. Những cái đầu lạnh của người Đức tan chảy. Chiến thuật kín kẽ của họ, sự điềm tĩnh của họ đã bị khuất phục.
Đêm qua, các CĐV Man United có lẽ đã lờ mờ cảm thấy cái xúc động sởn da gà của 15 năm về trước, dù bối cảnh là rất khác, và đây không phải là trận chung kết. Đêm qua, cũng trong một cuộc sinh tồn chống lại sự tàn nhẫn của lý trí, họ đã thắng. Nếu buông xuôi theo lý trí, vốn đang chống lại họ bằng đầy đủ những lý lẽ thuyết phục nhất, thầy trò David Moyes có lẽ sẽ không đủ sức mạnh để tạo ra kỳ tích này.
Sau chiến thắng của Man United đêm qua, chúng ta sẽ lại phải mổ xẻ xem nguyên nhân của chiến thắng này là gì, bởi nó chắc hẳn đã khiến giới báo chí rơi vào trạng thái việt vị, và biến rất nhiều dự đoán trở thành thứ “lật lọng”.
Nhưng như triết gia người Pháp Blaise Pascal đã từng tuyên bố, “trái tim có những lý lẽ mà lý trí không tài nào hiểu được”, đó là chiến thắng mà không ai có lý giải nổi nguyên nhân vào lúc này, và đó là điều kỳ diệu của bóng đá. Man United có lẽ đã chơi một trận bằng cả trái tim, vì họ vừa cho chúng ta thấy một khoảnh khắc ở bên kia lý trí là như thế nào.
Phạm An
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất