02/03/2015 20:02 GMT+7
(Thethaovanhoa.vn) - Trong đêm mưa tầm tã Wembley, các khán giả không chỉ rợn người bởi thời tiết, mà còn ngã mũ trước cách Chelsea chiếm lấy vinh quanh: nhanh, gọn, chính xác và vừa đủ. Nơi địa ngục băng giá ấy, không có phép màu nào cho “Gà trống”.
1. Kẻ kinh nghiệm hơn xứng đáng thắng
Thực ra, phép màu đã suýt thành hiện thực nếu cú sút phạt của cú sút phạt của Christian Eriksen không đập xà ngang. Nói công bằng, Tottenham mới là đội chơi tốt hơn trong hiệp một, khi Mourinho chủ động kéo Chelsea lùi sâu, và nhường mặt trận tấn công cho đối thủ. Trước bàn thắng của John Terry ở giữa hiệp một, Chelsea không hề giành quyền kiểm soát. Nhưng dù chiếm được thế trận, cơ hội nguy hiểm của Tottenham không có nhiều, chỉ cú sút phạt của Eriksen là đáng kể.
Tottenham thất bại trước Chelsea trong trận chung kết Cúp Liên đoàn Anh
Trong 11 cầu thủ Chelsea đá chính, chỉ có Kurt Zouma thiếu kinh nghiệm, là người duy nhất chưa có “bảng vàng thành tích” đầy ắp huy chương. Chỉ điều này thôi cũng đã chứng minh Chelsea mới là những người chiến thắng, và biết cách giành chiến thắng. Spurs vẫn chỉ như kẻ học việc mà thôi.
2. Mourinho công bằng với Zouma
Trước trận đấu, đã có rất nhiều tranh cãi xung quanh việc liệu Mourinho sẽ cho Chelsea ra sân với 3 hay 4 hậu vệ, và liệu ông sẽ để Kurt Zouma hay Gary Cahill chơi tiền vệ trụ? Tuyển thủ Anh Cahill đã thi đấu rất tốt ở vị trí này trong trận hòa Man City 1-1 tại Premier League, nhưng Zouma mới là người được chọn.
Cầu thủ trẻ người Pháp có tài năng, anh đã chứng minh bằng cách phá mỡ mối liên kết giữa các tiền vệ Spurs, đặc biệt là khóa chặt được Eriksen. Cú sút phạt của Dane cực kỳ nguy hiểm, nhưng đó là một tình huống bóng chết và là pha tỏa sáng duy nhất của anh này trong trận. Zouma đã thi đấu rất đơn giản, nhưng cực kỳ hiệu quả và hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.
3. Quyền lực của “bức tường”
Với Zouma ở hàng tiền vệ, Chelsea đã có 3 trung vệ thực thụ trên sân, khiến hệ thống phòng ngự của The Blues trở nên cực kỳ chắc chắn. Trên mặt trận tấn công, trong cơ hội duy nhất Chelsea có được trong hiệp một, John Terry đã ghi bàn. Tottenham phòng ngự rất chủ động trong các tình huống bóng sống, nhưng họ chống phạt góc tệ hại trong cả trận. Phía Chelsea, Ramires và Willian có hiệu suất thi đấu tuyệt vời, dù không phải những người được kỳ vọng nhất. Chelsea cũng áp đảo trong những tình huống tranh chấp tay đôi.
4. Kane không thể tạo phép màu
Hi vọng lớn nhất của Tottenham được đặt lên vai chàng trai trẻ sáng giá Harry Kane. Nhưng chỉ mình anh là không đủ, và Kane cũng không làm được gì nhiều. Anh bị các hậu vệ Chelsea như Cahill và đặc biệt là Terry theo sát. Cựu đội trưởng tuyển Anh đã hạn chế tối đa lượng bóng dồn về đôi chân Kane, rút kinh nghiệm từ cơn ác mộng trong trận thua 3-5 trước Spurs cách đây không lâu.
Đối phó với tốc độ của Kane, Terry đã theo người rất sát, phán đoán trước tình huống và luôn nhanh hơn một bước mỗi khi bóng tới. Chỉ một lần duy nhất, vào đầu trận, Kane được thoải mái đi bóng qua 3 cầu thủ Chelsea để mang về một quả phạt nguy hiểm. Cầu thủ 21 tuổi, người sẽ lên tuyển vào tháng tới, chắc chắn đã học được rất nhiều điều từ những bậc đàn anh.
5. Tương lai của Spurs vẫn sáng
Tottenham vẫn còn thiếu rất nhiều thứ để giành được chiếc Cúp Liên đoàn Anh rạng sáng nay, nhưng trận thua này không thể phủi sạch tiềm năng của họ. Trong danh sách xuất phát vừa rồi, cầu thủ lớn tuổi nhất của HLV Mauricio Pochettino là Lloris (mới 28 tuổi). Họ có 9 cầu thủ bằng hoặc dưới 25 tuổi. Những Bentaleb (20), Kane (21) và Dier (21) mới có mùa giải đầu tiên đá chính thường xuyên cho đội một, nhưng đã sớm khiến người khác phải trầm trồ.
Có thể, họ đã lê bước rời Wembley với ánh mắt ghen tị. Có thể, họ không dám nhìn đối thủ nâng chiếc cúp vô địch đầy tự hào. Nhưng nên nhớ rằng, trước tầm mắt họ và Pochettino vẫn còn cả một bầu trời.
Hoài Thuận
Theo The Independent
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất