30/03/2014 13:37 GMT+7
(Thethaovanhoa.vn) - Dietmar Hamann, người từng có 7 năm khoác áo Liverpool (1999-2006), đã bày tỏ quan điểm của mình trong một bài viết trên trang Bleacher Report về sự tiến bộ thần kỳ của đội bóng cũ ở mùa giải này.
Hamann cho rằng sức mạnh của Lữ đoàn đỏ không hẳn chỉ phụ thuộc vào bộ đôi Suarez - Sturridge như nhiều người lầm tưởng. Thậm chí, sự thăng hoa của họ còn là hệ quả của một lối chơi tập thể nhuần nhuyễn.
Sự thăng hoa của một tập thể
Không thể phủ nhận bộ đôi Luis Suarez - Daniel Sturridge trở thành tâm điểm chú ý khi ghi phần lớn số bàn thắng của Liverpool mùa này. Nhưng nỗ lực của toàn đội mới là nhân tố giúp đội chủ sân Anfield duy trì hy vọng ở cuộc đua đến ngôi vô địch mùa này.
Cụ thể hơn, để Suarez và Sturridge trở thành những cá nhân xuất sắc, những người còn lại đã tạo ra rất nhiều cơ hội ghi bàn cho họ.
Philippe Coutinho chơi khá ổn trong một vài thời điểm, nhưng Raheem Sterling là người đóng vai trò quan trọng hơn cả. Anh tạo ra sự khác biệt nhờ tốc độ đáng kinh ngạc, sự lanh lợi và những bước di chuyển khôn khéo.
Ở giữa sân, Liverpool tìm thấy rất nhiều chân chuyền chất lượng như thủ quân Steven Gerrard, Joe Allen và Jordan Henderson. Riêng bộ đôi Allen - Henderson thường xuyên phân phối bóng đến đúng vị trí mà cặp SAS (Suarez-Sturridge) có thể tìm thấy cơ hội. Tỷ lệ chuyển hóa cơ hội của họ là rất đáng kể, gần như chỉ cần một cơ hội nhỏ nhất là có thể đem về bàn thắng cho Liverpool.
Liverpool mùa này lấy tấn công làm kim chỉ nam cho lối chơi. Không ít đội bóng thường chỉ để 3 đến 4 cầu thủ tham gia tấn công. Nhưng đội chủ sân Anfield lại có đến 5-6 người có mặt ở phần sân đối phương. Điều này tạo nhiều khoảng trống và thời gian hơn cho Suarez - Sturridge khi mà hàng phòng ngự đối phương bị phân tâm quá nhiều đến những vệ tinh xung quanh.
Suarez - Sturridge - song sát kiểu mới
Thật là khập khiễng nếu so sánh Suarez - Sturridge với những cặp tiền đạo của quá khứ. Đơn giản, họ không phải là bộ đôi kiểu mẫu của Liverpool. Suarez - Sturridge ghi bàn giỏi như nhau, và lấn át những người còn lại. Cặp tiền đạo hoàn hảo nhất trong giai đoạn tôi thi đấu là Michael Owen và Emile Heskey. Heskey là người làm tường và tạo không gian cho Owen. Khi Heskey nhả bóng, Owen luôn biết đón đúng điểm rơi. Đó là lý do vì sao Owen đóng góp rất nhiều bàn thắng cho Liverpool.
Trở lại với trường hợp của Suarez và Sturridge. Tôi nghĩ cả hai không thuộc mẫu cặp đôi như Owen và Heskey. Họ đều cố gắng tự tạo cơ hội cho riêng mình, ghi càng nhiều bàn càng tốt (dù Suarez rõ ràng vẫn nhỉnh hơn về số bàn thắng ghi được). Điều này khác hẳn với một cặp tiền đạo điển hình, khi hai người thường có xu hướng bù trừ lẫn nhau.
Suarez và Sturridge tạo ra hiệu quả theo cách khác. Họ cố gắng tránh giẫm chân vào vị trí của nhau để có thể chơi theo cách thức mình ưa thích. Điều này có nghĩa trong một ngày đẹp trời khi bộ đôi này đạt phong độ tốt, họ có thể tỏa sáng cùng lúc và trở thành nỗi ác mộng cho hàng phòng ngự đối phương.
Một lợi thế khác là hai người không quá phụ thuộc vào nhau. Khi Suarez vắng mặt ở đầu mùa vì án treo giò, Sturridge đã nổ súng liên tục. Ngược lại, khi Sturridge dính chấn thương, Suarez lại tìm thấy duyên ghi bàn. Điều này giúp Liverpool sống khỏe trong cơn bão chấn thương và treo giò suốt mùa giải.
Dẫu sao, bộ đôi này vẫn còn thua xa những bậc tiền bối như Kenny Dalglish hay Ian Rush. Cách tốt nhất để Suarez và Sturridge đi vào ngôi đền lịch sử của Liverpool là góp công đem về chức vô địch Premier League lần đầu tiên.
Một điều nữa là mọi người không nên quá bận tâm đến việc HLV Brendan Rodgers chưa gia hạn hợp đồng với Liverpool. Ông muốn tập trung vào phần còn lại của mùa giải, trước khi nghĩ đến những cuộc thảo luận. Theo tôi, chiến lược gia người Bắc Ireland sẽ không đi đâu hết, khi ông vẫn còn thấy hạnh phúc ở sân Anfield.
Đức Hùng
Thể thao & Văn hóa
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất