17/09/2011 11:28 GMT+7 | Italy
(TT&VH)- Trong sáu năm qua, Javier Zanetti và Francesco Totti đã bắt tay nhau ít nhất 20 lần trước những trận đối đầu "như cơm bữa" giữa Inter và Roma, nhưng chưa bao giờ họ cùng phải chịu sự kỳ vọng trở thành áp lực nặng nề từ chiếc băng đội trưởng trên cánh tay mình như trước cuộc tái ngộ đêm nay. Họ, những thủ lĩnh huyền thoại được đặt biệt danh "Il Capitano" (đội trưởng), khó có thể tránh khỏi có phần trách nhiệm trong cơn suy thoái của đội bóng. Nhưng họ đã làm gì, đang làm gì và sẽ làm gì để thể hiện vai trò thủ lĩnh của mình và giúp đội vượt qua cơn bĩ cực?
Tính đến Gasperini thì Javier Zanetti đã trải qua 16 đời HLV khác nhau ở Inter, có thể xem là một kỷ lục trong giới cầu thủ. Kể từ khi tiếp quản băng đội trưởng từ cựu huyền thoại Beppe Bergomi 11 năm trước đây, ngôi sao "trẻ mãi không già" này luôn là trung tâm của Inter, là người đầu tiên được điền vào danh sách ra sân cho dù huấn luyện viên có là ai. Trong những năm mà Inter lũng đoạn bóng đá Italia, bất chấp tuổi ngày một cao, Zanetti vẫn là một trong những người chơi hay nhất và có đóng góp nhiều nhất. Nhưng bây giờ, dù vẫn ra sân đều đặn như xưa ở tuổi 38, Zanetti dường như đã không còn là "Il Capitano" như trước.
Javier Zanetti (phải) và Francesco Totti đang chịu áp lực nặng nề- Ảnh Getty
Một trong những phẩm chất của Zanetti là sự hy sinh, bởi với "tuyệt kỹ" bẩm sinh là khả năng chơi được nhiều vị trí, anh luôn sẵn sàng chơi ở bất kỳ chỗ nào được yêu cầu, vá chỗ nọ, trám chỗ kia. Ở trận gặp Palermo vừa qua, anh thậm chí đá cả trung vệ, điều chưa từng trước đây. Nhưng Zanetti không còn mạnh mẽ nữa. Kể từ sau mùa giải thăng hoa 2009-10, anh chỉ chơi cao nhất là tròn vai, và trong rất nhiều trận bộc lộ sự sa sút và có những lúc, cả sự vô trách nhiệm. Mới nhất, ở trận thua Palermo, không rõ vô tình hay cố ý, anh đã quên mình là một trung vệ và thường xuyên lên rất cao, bỏ mặc Lucio và Samuel chống đỡ các pha tấn công vỗ mặt của đối thủ.
Nhưng điều đáng buồn hơn ở Zanetti là gần đây anh hầu như không còn thể hiện được vai trò đội trưởng của mình trên sân. Khi các cầu thủ Inter chơi mờ nhạt, Zanetti là một trong những người mờ nhạt hơn cả. Khi đội bóng lâm vào tình thế hiểm nghèo (như series 2 trận thua liên tiếp trước Milan 0-3 và Schalke 2-5 mùa trước), anh bất lực trong việc vực dậy tinh thần cho các đồng đội. Lúc này, khi Inter chìm trong cơn khủng hoảng tâm lý nặng nề nhất kể từ sau ngày mất Scudetto năm 2002, anh nhẽ ra cần phải làm nhiều việc hơn là dành cho Gasperini vài câu hậu thuẫn theo kiểu xã giao. Chắc chắn không ai hiểu Inter hơn anh, nhưng có vẻ anh không chia sẻ sự hiểu biết ấy cho tất cả mọi người quanh mình.
Ở Roma, Totti còn là một tượng đài khổng lồ hơn thế. Người ta cho rằng chỉ với một cái cau mày, Totti có thể làm thay đổi cả đội bóng. Song dường như "Il Capitano" đang sử dụng tầm ảnh hưởng ấy của anh sai mục đích, khi liên tục đẩy đội vào tâm trạng căng thẳng với việc công khai chỉ trích HLV Luis Enrique. Trên sân, thay vì thể hiện nhiệt huyết để khích lệ các đồng đội, anh cáu bẳn, la lối sau mỗi cơ hội bị bỏ lỡ. Khi cả đội đều rất bỡ ngỡ với những thứ mới mẻ từ ban lãnh đạo đến ban huấn luyện và những tư duy lạ lẫm mà Totti không bao dung, họ còn biết trông vào ai?
Bách Việt
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Tải lại captchaĐăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất